-Sư ngươi không kiền ta như thế, ta hoài thai hắn không cùng ta tố ái. Tiểu Vũ ngươi không giống vậy, cái của ngươi vừa to lớn, mỗi lần người ta đều bị ngươi làm cho chết sống, lần này ta nhất định để cho ngươi chơi đùa.
Nói xong lại thở hổn hển, từ bên trong tử cung bắn ra đại lượng âm tinh.
Quách TĨnh thấy vậy lửa giận bốc lên ba trượng, lại nhìn Hoàng Dung thân thể trần truồng đứng thẳng, hai đùi phân khai, trong âm hộ không ngừng chảy xuống dâm thuỷ. Tiểu Vũ nửa quỳ dùng ngón tay cắm vào trong âm huyệt Hoàng Dung, không ngừng trừu sáp, đầu tiên là một ngón tay, sau đó đem cả nắm ngón tay đều cắm vào trong tiểu huyệt Hoàng Dung, Hoàng Dung thân thể càng run rẩy, hai đùi giương gia để cho âm hộ càng trương khai. Hạ thân liên tục lay động, song nhũ trước ngực không ngừng rung động, do hưng phấn tuyết bạch cự nhũ Hoàng Dung trương lên như muốn nổ tung, nhũ đầu tiết xuất ra sữa, hai tay xoa bóp hai vú liên tục, bên trong tử cung tiết xuất âm tinh. Hoàng Dung hưng phấn dùng hai tay nhỏ dài dùng sức xoa nắn lưỡng nhũ, dòng sữa màu trắng từ nhũ đầu chảy ra bắn khắp nơi trên âm hộ đang mở ra như mưa rơi, hai đùi đều ướt đẫm. Trên mặt đất ngoài nước sữa còn có cả dâm thủy âm tinh từ trong âm hộ chảy ra, cả mật thất xuân quan vô hạn, có tiếng dâm tiếu của Tiểu Vũ, cũng có cả tiếng Hoàng Dung đến cao triều phát ra dâm thanh.
Lúc này Tiểu Vũ đưa chân trái Hoàng Dung giơ lên đặt lên eo, lấy tay đưa đại nhục thương hướng đến tiểu huyệt lộ ra dưới cái bụng lớn của Hoàng Dung. Hoàng Dung vừa rên vừa nói:
-Tiểu Vũ! Ngươi cẩn thận một chút, đưng có đam thủng cả tiểu huyệt của ta! ..A!
Một bên dùng ngón trỏ và ngón giữa tay phai banh tiểu huyệt đầy dâm thuỷ ra, chứng kiến Tiểu Vũ trầm eo, kê ba dài một thước cắm vào trong tiểu mỹ huyệt Hoàng Dung, Hoàng Dung chỉ thấy từ hạ thần truyền đến một cảm giác tê dại, toàn thân rung động. Tiểu Vũ một bên trừu sáp hạ âm Hoàng Dung, một bên kéo đùi Hoàng Dung lên để cho Hoàng Dung giữ người không đổ xuống.
Tiểu Vũ một hơn trừu sáp Hoàng Dung không dưới năm trăm lần, thấy Hoàng Dung một bên kêu hảo sảng, một bên tiết xuất âm tinh. Sợ Hoàng Dung không chịu được mình trừu sáp, mới dùng đại quy đầu chạm vào vào trong tử cung ma sát vách thịt bên trong tử cung Hoàng Dung. Sau khi Hoàng Dung tiết âm tinh thêm một lần nữa mới bắn ra dương tinh, dương tinh bắn ra như vòi nước xạ tại bên trong tử cung Hoàng Dung. Hoàng Dung vừa tiết thân vừa rên rỉ nói:
-Tiểu Vũ! Ta sắp chết! Thoải mái chết ta mất… kê ba của ngươi thật lợi hại! A…a! Sảng…ngươi thật mạnh mẽ…a!....
Tiểu Vũ Vũ một bên đặt Hoàng Dung đang hít thở khó khăn nằm ở trên giường, một bên dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn song nhũ Hoàng Dung. Nhũ đầu hồng hồng bị tay Tiểu Vũ xoa nắn không ngừng chảy ra sữa. Hoang Dung vừa thở gấp mở ra hai đùi giương lên hạ âm. Chỉ thấy hạ âm mở ra, hai mép thịt trương hợp phun ra dâm thuỷ cùng âm tình. Dương tinh Tiểu Vũ xạ tại bên trong tử cung Hoàng Dung từ từ chảy ra, vừa hưởng thụ dư âm khoái cảm cao triều. Tiểu Vũ thấy vậy lại dùng đại lực xoa nắn nhũ đầu Hoàng Dung, Hoàng Dung thân thể liên tục run rẩy, nhìn sữa của mình đang từ nhũ đầu chảy ra liền nói:
-Tiểu Vũ! Đừng loạn, hôm nay ngươi cũng tận hưng, không đi ra bây giờ sư phụ ngươi trể về nếu để hắn thấy thì không tốt đâu.
Tiểu Vũ vừa nhẹ nhàng ngắt nhéo vừa nói:
-Tiểu dâm phụ, đừng giả vờ nữa, mang bụng lớn còn cùng người khác tố ái. Sư phụ nếu thấy còn phải tạ ơn hảo đồ đệ ta nữa chứ! Ngươi dâm như vậy, sư phụ sợ là không thỏa mãn được ngươi.
Nói xong lại từ mật thất ám đạo đi ra. Mà Hoàng Dung còn đang nằm lại hưởng thụ cảm giác ngọt ngào chưa hết kia.
Quách TĨnh ở bên ngoài nghe thấy, tâm lý khó xử, chính mình muốn luyện được võ công cao thâm thì cần ít cùng nữ tử giao hợp, Hoàng Dung nhất thời tĩnh mịch không chịu được, mới cùng Tiểu Vũ làm ra chuyện ấy, nhất thời không có chủ ý, nghĩ đến ái thê mình cùng đồ nhi tố ái, tâm lý lại có một cảm giác nói không ra. Đặc biệt ái thê dưới hạ thân Tiểu Vũ uyển chuyển kêu rên, dâm thủy tràn trề, trong lòng lại có xung động cường liệt, tâm lý lại hy vong có thể chứng kiến lúc Tiểu Vũ kiền ái thê mình, tư thế hưng phấn của ái thê. Cuối cùng hạ quyết tâm không đi vạch trần, như vậy vừa có thể giữ được thanh danh mình, thứ hai ái thê lại không yêu cầu nhiều, mình có thể tiếp tục luyện tập võ công.
Ngày thứ hai Quách Tĩnh không từ mà biệt rời khỏi đào hoa đảo đến Toàn Chân giáo bế quan luyện công. Hoàng Dung từ đấy cuộc sống bắt đầu càng dâm đãng.
Ba tháng sau, Hoàng Dung thuận lợi sinh hạ một nam một nữ, chính là Quách Tương và Quách Phá Lỗ. Quách Tĩnh sau khi biết tin liền sai Toàn Chân giáo đồ Doãn Chí BÌnh đi trước đến Đào Hoa đảo thăm ái thê. Giữa trưa, Doãn Chí Bình đến Đào Hoa đảo, còn chưa lên đến bờ, Hoàng Dung đã tự mình đến bến thuyền tiếp đón. Doãn Chí Bình bình thường mặt ngoài lộ vẻ chính nhân quan tử, kỳ thật đã làm cho Tiểu Long Nữ khai bao, phạm vào sắc giới, bình thường vẫn tự tiện hạ sơn hái hoa.
Thuyền còn chưa cập bờ, Hoàng Dung đã đứng đầu bến nghênh đón. Doãn Chí BÌnh vừa đặt chân lên bờ liền hướng Hoàng Dung khách khí nói:
-Làm phiền đại giá Quách phu nhân, bần đạo thật không dám đảm đương!
Hoàng Dung kiều thanh nói:
-Không dám! Không dám! Đạo trưởng ngàn dặm xa xôi đến thăm, ta sao có thể thất lễ.
Doãn Chí Bình lúc này mới tử tế đánh giá Hoàng Dung, tâm lý không khỏi ngơ ngẩn, buột miệng nói:
-Hơn mười năm rồi không gặp Quách phu nhân, không ngờ Quách phu nhân càng ngày càng đẹp!
Hoàng Dung đẹp lòng, trong mắt mị sóng tỏa ra, chậm rãi bước tới gần Doãn Chí Bình, trước ngực lưỡng nhũ nhẹ nhàng nhấp nhô, phóng tình vạn chúng hướng Doãn Chí BÌnh yêu kiều khẽ giọng nói:
-Không dám, không dám, đạo trưởng quá khen, đạo trưởng tu đạo hữu phương, tiên cốt phi phàm nha!
Doãn Chí Bình thấy vậy mắt ngơ ngẩn, tâm lý ngứa ngáy. Doãn Chí Bình phát hiện Hoàng Dung kiều thái cùng nữ tử mười năm trước đã bất đồng, bây giờ Hoàng Dung thành thục tựa như quả cây chín đỏ mọng, ai nhìn thấy cũng đều muốn cắn lên một cái. Thật sự là không thể hiểu được, Quách sư huynh vì sao có kiều thê mà không bồi tiếp, lại chạy đi bế quan luyện cái gì công.
Hoàng Dung thấy thần thái Doãn Chí Bình khi nhìn mình lộ ra vẻ si mê, giống như trư ca, tâm lý không khỏi sinh ra ý nghĩ kỳ quái:”Nghe nói Toàn Chân giáo Doãn Chí Bình không an phận, chẳng những làm Tiểu Long Nữ khai bao, hơn nữa Tiểu Long Nữ sau đó cũng không tìm hắn báo phục, ngoài hắn ra làm gì có người Trung Nguyên nào dám làm chuyện kinh thiên này chứ. Nghĩ đến đây, Hoàng Dung mặt tự nhiên đỏ bừng, hít thở dồn dập, hai đại nhũ trong áo ngực chợt ẩn chợt hiện, làm cho người nảy sinh ý nghĩ kỳ lạ. Doãn Chí Bình thấy Hoàng Dung đang mặc một kiện áo ngực làm từ tơ trắng nên nhìn không rõ, bất quá hai tuyết bạch cự nhũ cũng đã lộ ra nửa phía trên, hai nhũ đầu rung động, lộ rõ ra ngoài áo ngực hai điểm lồi, theo Hoàng Dung đi lại hai đại nhũ thoáng ẩn thoáng hiện, thật sự làm người khác máu mũi phun ra. Hai người đều mang tâm sự miên man một lúc.
Doãn Chí Bình vừa nói rõ ý Quách Tĩnh, Hoàng Dung biết trượng phu muốn thấy hai tiểu hài tử, nên phân phó Đại Vũ đưa hai hài tử theo thuyền đi đến Toàn Chân giáo.
Sau khi Đại Vũ lên thuyền, Doãn Chí Bình tìm cớ nói muốn ở lại trên đảo cùng Tiểu Vũ luận bàn một chút võ công. Hoàng Dung còn chưa tỏ thái độ, Tiểu Vũ bên cạnh đã thay mặt Hoàng Dung đáp ứng, bởi vì Tiểu Vũ nghe nói qua Doãn Chí Bình làm Tiểu Long Nữ khai bao, đối với việc này rất có hứng thú muốn trao đổi cùng Doãn Chí Bình.
Đối với Tiểu Vũ gần đây có những biểu hiện biến thái, Hoàng Dung chỉ quan tâm mỗi ngày toàn thân được sung sướng, cũng không để ý đến ý định của Tiểu Vũ và Doãn Chí Bình, chỉ cười nhẹ tỏ vẻ đáp ứng Doãn Chí Bình lưu lại.
Doãn Chí Bình trong lòng đã có mục đích. Hoàng Dung đưa tiễn Đại Vũ cùng hài tử xong, liền kêu hạ nhân trước tiên dẫn Doãn Chí Bình đi an bài chỗ ở nghỉ ngơi một chút, cũng phân phó xuống dưới chuẩn bị cơm nước chiêu đãi.
Lúc này cũng đã quá trưa, mọi người ở phòng khách hàn huyên một lúc về đại thế võ lâm, khi Doãn Chí BÌnh nói đến vương gia Mông Cổ Hoắc Đô ở Trung Nguyên gian dâm phóng túng thì Hoảng Dung tỏ vẻ phi thường tức giận, nói có dịp nhất định trừ đi tên võ lâm dâm tặc. Nhưng Tiểu Vũ và Doãn Chí Bình lại hiểu ý cười thầm, không quá để ý, tâm lý cũng không hẹn mà gặp. Chính mình so với Hoắc Đô cũng không kém cạnh, sợ là đến lúc đó, dâm tặc không trừ đi, lại cùng Hoắc Đô lên giường. Thật là Quách đại hiệp một đời anh minh, nhưng đối với dâm tính của ái thê thì một chút biện pháp cũng không có.
Doãn Chí Bình đơn giản nói một chút, Quách Tĩnh gần đây ham mê luyện công, trong lúc nhất thời sẽ không hồi đảo. Hoàng Dung nghe được tin vui, bảo Tiểu Vũ lưu lại thay mặt chiêu đãi Doãn Chí Bình, còn mình thì trở về phòng.
Tiểu Vũ liền đưa Doãn Chí Bình đến khách phòng nghỉ ngơi, nói đến tối sẽ gọi hắn và sư mẫu cùng ăn cơm. Còn cố tình tiết lộ gân đây có một gian mộc phòng, là phong tắm sư mẫu buổi trưa hay thích đến tắm rửa, rồi mới hắc hắc dâm tiếu. Mà Doãn Chí Bình cũng hiểu ý cũng dâm tiếu cười theo, liên mồm đa tạ Tiểu Vũ quan tâm. Tiểu Vũ vội vàng nói:
-Doãn huynh khách khí rồi! Có hoa thơm mọi người cùng hưởng thôi, Doãn huynh cũng không nên dấu diếm nha, nghe nói Doãn Huynh làm mỹ nữ Cổ Mộ phái Tiểu Long Nữ khai bao, trái lại không bị Tiểu Long Nữ giết chết báo thù, mà còn nhiều lần thừa dịp Dương Quá vắng mặt, phóng túng gian dâm ai thê hắn.
Doãn Chí Bình hắc hắc cười:
-A…a! Lần sau có dịp nhất định sẽ cùng Tiểu Vũ huynh đồng thời thao Tiểu Long Nữ, chúng ta hợp tác lại thành song long hí phượng, ha ha ha…
-Ha ha! Đúng vậy, đúng vậy. Đến lúc đó còn phải nhờ Doãn huynh chỉ điểm thêm.
-Chỉ điểm thì không dám, Tiểu Vũ huynh không phải đã đem Trung Nguyên đệ nhất mỹ nữ tâm hoa phóng túng sao!
Tiểu Vũ giả vờ cả kinh hỏi:
-Doãn huynh làm sao biết được?
-Ta vừa nhìn đã biết ánh mắt sư mẫu của ngươi, khi nói chuyện tỏa ra mị thái, nhất định là thường xuyên trầm mê đường tình, mới có thể kiều mỹ như vậy, mà nàng chỉ kêu Đại Vũ huynh đưa đi hài tử, không gọi ngươi đi, chính là không nử rời khỏi ngươi rồi.
-Oa! Doãn huynh thật là suy luận bất phàm, đoán một cái đã trúng!
-Không dám! Tiểu Vũ huynh cũng cần phải chiếu cố ta một chút nhé, hắc hắc…!
-Doãn huynh yên tâm! Sư mẫu ta, nàng từ nhỏ thể chất đã không giông người thương, trời sinh tính hảo dâm, hơn nữa sư công từ nhỏ đã cho nàng ăn kỳ trân dị thảo, nàng hiện tại thật sự không hổ Trung Nguyên đệ nhất dâm nữ, ha ha! Chờ một chút ngươi cẩn thận nhìn vào phòng tắm sẽ biết!
-A! Đa tạ Tiểu Vũ huynh đệ nâng đỡ, bần đạo sau này nhất định hoàn thành tâm nguyện của ngươi với Tiểu Long Nữ!
Tiểu Vũ nghe vậy cao hứng phi thường, trong lòng thầm nghĩ:
-Dương quá a, dương quá, nhìn ta sau này thế nào chơi đùa kiều thê Tiểu Long Nữ của ngươi.
Nhìn lại thời gian cũng không còn sớm, liền quay sang Doãn Chí Bình nói:
-Ta cũng không làm phiên Doãn huyn nữa.
Vái chào xong liền rời khỏi khách phòng.
Doãn Chí Bình thấy thời gian ăn cơm còn một lúc nữa mới đến, liền đi ra cửa phòng, nghe thấy phòng tắm không xa truyền tới tiếng nước chảy.
Phòng tắm là một gian phòng lớn, trên ván gỗ hình như có người cố ý đục một lỗ, có thể dễ dàng nhìn thấy bên trong. Khi Doãn Chí Bình đến gần phòng tắm, nghe thấy tiếng nước chảy, hiển nhiên là có người đang tắm rửa.
Doãn Chí Bình nghe thấy tiếng phụ nữ rên rỉ, âm thanh rất nhỏ. Doãn Chí Bình không khỏi sợ run, vội vàng đứng im vểnh tai nghe ngóng, nhưng cũng không nghe thấy gì nữa. Doãn Chí Bình nghi hoặc mình nghe nhầm, nhưng vừa tiến đến lại nghe thấy rên rỉ thống khổ như tiếng khóc, Doãn Chí Bình đoán chắc là tiếng đàn bà thống khổ rên rỉ. Doãn Chí Bình nhìn không được tiến lại gần, từ cái lỗ hổng đưa mắt nhìn vào.
-Trời của ta ơi! Một …đại mỹ nữ, thật sự là “Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân” Hoàng Dung.
Doãn Chí BÌnh thần kinh đột nhiên khẩn trương, lúc này Hoàng Dung thân thể trần truồng, cả người tựa vào vách tường, dang hai chân, lộ ra động đào nguyên mê người kia. Hai tay đang không ngừng ma sát âm hộ đỏ hồng của nàng, hai mắt khép hờ, miệng nhỏ hé mở. Doãn Chí BÌnh biết Hoàng Dung đúng là đang làm …chuyện đó.
-Ưhm…ưhm…
Hoàng Dung lắc lắc đầu, thở ra tiếng rên rỉ.
Hoàng Dung đang tắm rửa tại sao lại đi làm chuyện này? Doãn Chí BÌnh nghĩ chắc tám phần là do Quách Tĩnh vắng mặt, vô pháp thỏa mãn nàng, Tiểu Vũ lại đi tiếp chuyện mình, cho nên chỉ đành làm vậy để giảm bớt dục hỏa. Cũng khó trách, Hoàng Dung xinh đẹp như vậy, lại đi gả cho trượng phu ham mê võ học, nhìn từng khoảng mê người trên thân Hoàng Dung, hai vú không bởi vì nuôi hài tử hay nam nhân đùa bỡn mà xệ xuống, vẫn phi thường to lớn đầy đăn vểnh lên, nhũ đầu thâm hồng, đàn tính kinh người, trương lên như muốn chảy nước. Nhìn tiểu phúc phía dưới như không quan hệ với việc nàng đã sinh qua đứa trẻ, eo của nàng vẫn rất nhỏ. Nhĩn xuống chút nữa…a! Chính là động đào nguyên đùa bỡn anh hùng hảo hản khắp thiên hạ, âm mao của nàng rất thưa thớt, nguyên cả ngoại âm lộ ra, âm hạch cũng hưng phấn lồi ra ngoài, cũng hiểu được tính dục của nàng mạnh mẽ hơn người, âm thần hồng hồng giương ra phía ngoài, theo Hoàng Dung xoa nắn không ngừng chảy ra dâm thuỷ xuống bắp đùi.
-Hư… chết…
Hoàng Dung run rẩy thân thể, ngữ âm mơ hồ rên rỉ.
Lúc này Hoàng Dung đưa một tay xoa bóp vú của mình, hai nhũ đầu thâm hồng kia bị xoa nắn dần cứng lên, chảy ra một ít sữa, toàn thân co giật…
-Ai… lão thiên…muốn chết mất…
Động đào nguyên dưới âm mao mềm mại của Hoàng Dung không ngừng chảy ra dâm thuỷ, âm mao mềm mại bết lại cùng một chỗ.
Hoàng Dung vô lực rên rỉ, cũng không biết mình đến nơi nào nữa, toàn thân vặn vẹo bất an, cả thân trắng nõn lay động uốn éo, nhưng tay vẫn hướng vào bên trong huyệt đông cọ xát.
Hoàng Dung thân thể uốn cong, hai mắt nửa nhắm nửa mở nhìn âm hôm mình, lại đưa bàn tay đang xoa vú đến âm hộ, dùng hai ngón tay banh hai mép thịt ra, lật hai phiến âm thần ra ngoài, tay khác đưa ngón tay tiến vào bên trong động đào nguyên, giả như kê ba rút ra cắm vào, tự đùa bỡn âm hộ mình.
Hoàng Dung ngón tay cắm vào rút ra, hiển nhiên có rất nhiều khoái cảm, chỉ thấy trên mặt nàng mang nụ cười dâm đãng, dâm thuỷ từ tử cung nàng chảy ra tràn trề. Theo ngón tay xuất nhập, hai phiến âm thần cũng vừa thu vào lộ ra, đầu nàng lắc qua lắc lại, trong miệng không ngừng kêu rên:
-Ưhm…a…a…
Doãn Chí Bình bị đáng vẻ phóng đãng của nàng dẫn dụ tính dục lên, kê ba nhanh chóng trướng đại. Doãn Chí Bình cũng mặc kệ sẽ phát sinh hậu quả, nhanh chóng tiến vào phòng tắm, hướng đến Hoàng Dung đang nằm đi đến ôm lấy nàng.
Hoàng Dung kinh hô:
-A? Ngươi….ngươi……
-Quách phu nhân, không cần kêu lên, ta đến…để làm cho người sung sướng.
Doãn Chí Bình môi hôn lên Hoàng Dung, Hoàng Dung giãy dụa tránh né trong lòng Doãn Chí Bình.
-Ưhm…không muốn…xú đạo sĩ….
Không để ý tới kháng cự của nàng, nàng kháng cự như vậy đôi với Doãn Chí Bình mà nói chính là sự cổ vũ. Doãn Chí Bình vội vàng liếm mút vú đầy đặn của Hoàng Dung.
-Không muốn….ta không muôn…
Hoàng Dung trong miệng liên tục kêu không muôn, nhưng hạ thân lại giang ra dựa vào hạ thân Doãn Chí Bình, âm hộ hướng về phía kê ba thẳng đứng của Doãn Chí Bình, không ngừng cọ xát. Doãn Chí Bính cảm thấy một cổ nhiệt lưu từ dưới người Hoàng Dung truyền vào thân thể mình. Doãn Chí Bình mạnh mẽ đè Hoàng Dung xuống mặt đất phong tắm, toàn thân áp xuống.
-Xú đạo sĩ….ngươi muốn làm cái gì?
-Làm cho ngươi sung sướng!
-Ư…ngươi…
Doãn Chí Bình dùng sức phân khai hai đùi Hoàng Dung, khiến âm hộ ẩm ướt của nàng trình ra trước mắt. Doãn Chí Bình cầm kê ba hướng tới động khẩu Hoàng Dung đẩy vào nhưng lại bị trượt ra, Doãn Chí Bình gấp gáp đến độ trong mắt toàn sao.
-Quách phu nhân, tiểu dâm huyệt của ngươi quá nhỏ, ở chỗ nào vậy?
-Tự mình tìm đi.
Hoàng Dung đang nói tự đông đưa chân trương ra càng lớn, đưa một tay ra giúp kê ba Doãn Chí Bình đến cửa động của nàng. Doãn Chí Bình vội vàng tiến vào lấp kín.
-A…ưhm…
Hoàng Dung đưa chân đặt lên trên mông Doãn Chí Bình, khiến nhị hoa của nàng càng mở ra, mỗi khi kê ba Doãn Chí Bình cắm vào đều chạm đến hoa tâm nàng, mà nàng toàn thân sướng đến run rẩy.
-Ác…đệp muốn chết…
Doãn Chí Bình cảm giác được bên trong động Hoàng Dung có tầng tầng vách thịt, trùng trùng điệp điệp, kê ba cảm giác vô cùng thoải mái, không nhịn được liên tục mạnh mẽ rút ra cắm vào.
-A…Doãn đạo trưởng… ngươi thật biết kiền… Hảo thoải mái…sướng muốn chết….a….
-Cảm thấy…sướng muốn chết…
-Ư…mạnh….mạnh hơn một chút nữa….Doãn đạo trưởng….ngươi thật tàn nhẫn…muốn phá tiểu huyệt của ta….thật xấu nha….
-Kêu ba to quá….Doãn đạo trưởng… ôi chao…sướng chết ta mất….mạnh hơn…mạnh hơn một chút nữa….
-Doãn ca ca…ngươi làm ta nước dâm…nước chảy ra…. thật là…muốn kiến chết ta…a….
Trong khi Hoàng Dung dâm thanh đãng ngữ, Doãn Chí Bình một hơi trừu sáp hơn trăm lần, mới giảm được một chút dục hoả ức chế, đưa quy đầu di lên di xuống trên âm hạch Hoàng Dung.
-Doãn ca ca…ôi…
Hoàng Dung không nhin được run rẩy sung sướng
-Ô …ta không chịu được…khó chịu…phía dưới….
Hoàng Dung một mặt run rẩy kêu rên, một mặt đưa cái mông đầy đăn hướng lên trên, hai bên mở ra càng lớn, như muốn đem cửa huyệt trương khai.
-Sao vậy? Quách phu nhân!
-Ư…người ta không muốn ngươi…không muốn ngươi…ở trên…trên âm hạch người ta…ngươi thật…Doãn ca ca ngươi…ngươi….ngươi thật là hỗn đản….ô…van ngươi….đừng nhẹ nhàng….
-Tốt lắm, ngươi chửi ta hỗn đản, ngươi thật muốn chết rồi.
Doãn Chí Bình nói xong đưa quy đầu ấn đặt hoa tâm Hoàng Dung đảo qua đảo lại, đâm chọc hoa tâm, rồi lại đưa ra đưa vào, liên tục khiến cho Hoàng Dung muốn sống muốn chết, dâm thủy trận trận từ nơi tử cung chảy ra.
-A…Doan đạo trưởng…ngươi muốn ta chết a…mau đút vào một chút....bên trong huyệt khó chịu chết đi được…ngươi thật là…
Doãn Chí Bình không để ý tới Hoàng Dung vẫn ma xát âm hạc của nàng, Hoàng Dung thân thể run rẩy, tứ chi như bạch tuộc uốn éo, mông hất mạnh lên, hiển lộ ra vẻ đính điểm khoái cảm sắp tới, miệng thở hổn hển, hai mắt mơ hồ, má phấn đỏ bừng.
-Doãn ca ca…ngươi sao không nhanh đút vào…có được không…mau đi…bên trong huyệt khó chịu quá…đừng trêu chọc ta nữa…ai da…ngươi lại trêu ta…nha…không muốn…ta muốn….
Hoang Dung chân giật giật như ngồi trên xe ngựa, trương cái mông không ngừng chuyền động, muốn đưa mông lên, đem toàn thân Doãn Chí Bình ôm chặt.
-Ưhm…ta…xuất ra…
Bên trong âm huyệt Hoàng Dung tầng tầng vách thịt vừa co vừa bóp, bốn phương tám hướng bao vây lại, tử cung nàng như trẻ con mút sữa liên tục mút chặt…âm tinh nàng từng dòng từng dòng chảy ra, tưới lên quy đầu của Doãn Chí Bình. Vách động thịt của Hoàng Dung chầm châm đem quy đầu bao vây lại, chỉ cảm giác như lửa nóng vây quanh, kê ba bị vách thịt của Hoàng Dung bao chặt, một điểm nhỏ cũng không hở ra. May mà Doan Chí Bình trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nếu không có thể làm hỏng hết mọi toan tính của hắn.
Hoàng Dung tiết xong, vách thịt đang bao vây Doãn Chí Bình cũng từ từ mở ra. Hoàng Dung thở ra từng hơi dài, mở hai mắt thoả mãn nhìn Doãn Chí Bình cười!
-Doãn đạo trưởng, ngươi thật lơi hại, nhanh như vậy đã làm ta xuất ra.
-Có sướng không?
-Ư… to cứng như vậy mà, đàu óc vẫn còn đang mơ màng.
-Quách phu nhân, ngươi thư thái nhưng ta còn chưa có, ngươi nhìn xem nó còn trương cứng như vậy.
Doãn Chí Bình vừa nói vừa cố ý đưa kê ba về phía trước chọc vào hai cái.
-Bại hoại…ngươi bại hoại…
-Ta phải bại hoại, ngươi mới có cảm giác sung sướng, có phải không?
Doãn Chí Bình đưa miệng đến gần lỗ tai Hoàng Dung nói.
-Ngươi chết đi!
Hoàng Dung bóp một cái trên kê ba Doãn Chí Bình.
-Ô, ngươi dâm ma vậy, nhìn xem ta một lúc nữa thế nào thu thập ngươi.
- Ai bảo ngươi nói linh tinh, ngươi cẩn thận ngày mai ta đi cho quách sư huynh ngươi biết, nói ngươi cưỡng gian ta!
Doãn Chí Bình nghe thấy không khỏi cười rộ, cố ý chọc kê ba về phía trước một chút, đẩy mông Hoàng Dung lên.
-Tố cáo ta cưỡng gian? Hừ! Ta còn muốn tố cáo ngươi dụ gian ta ấy chứ!
-Tố cáo ta dụ gian?
-Đúng vây a, tố cáo ngươi dâm đãng, dẫn dụ ta thành gian.
-Ngươi chết đi, ta dẫn dụ ngươi, lời này cũng nói được?
-Sao không nói được? Ngươi không nghĩ ngươi là một người dâm đãng, có vẻ như không chịu sống cả đời với kê ba
Phần 1 2