phá trinh đứa bạn thân - Truyện sex
Sáng hôm đó,tôi thức dậy muộn hơn mọi ngày vì tối hum qua mắc bận chở Quyên đi chơi đến khuya mới về…vệ sinh cá nhân xong tôi chẳng biết làm j nên mở TV coi…chợt cơn hứng đến với tôi đột ngột,nhưng mà cũng lười nên ko mún ra ngoài tìm Quyên hay Uyên…thôi thì đành lên web down mấy bộ phim ‘mát mẻ’ về coi vậy…vì dùng ké mạng Wi-fi của 1 công ty gần đó nên tốc độ down khá chậm…1 bộ phim gần 300mb nhưng mà down mất hơn 1 tiếng đồng hồ mới xong…đang nằm trên giường vừa coi vừa ‘quay tay’ thì bỗng có tiếng gõ cửa… _Mịa…chắc ông bảo vệ lên ghi số nước đây…đang hứng thì… Kẹp ‘thằng nhỏ’ vào trong quần…tôi lết ra ngoài mở cửa…vừa mở được cánh cửa trong tôi đã giật nẩy mình khi thấy Quyên đang đứng đó: _Axc…sao em tới được đây… _Hihi…mở cửa cho em vào đã…tính để em đứng ngoài nói chuyện sao? Tôi vội mở cánh cửa sắt fía ngoài,em nhảy tọt liền vào trong…vừa cởi giày vừa nói: _Hồi hum bữa anh chở em về đây,em nhớ tên đường,hồi nãy nói tên đường với chú taxi chở đến chung cư XYZ là tới thẳng được đây rồi…thấy em tài ko? _Uhm…tài lắm…ai ngờ em lại nhớ tên đường…biết vậy bịt mắt em rồi mới dẫn tới… _Anh dám hả…em phải biết rõ đường tới nhà anh…để sau này anh mà trốn thì còn biết đường mà tới bắt về chứ…hihi… _Ai mà trốn được em… _Biết vậy thì tốt…hihi…ủa,mẹ với em gái anh đâu?? _Ah uhm…đi rồi…anh dậy là không thấy đâu nữa…. _Vậy ah…thế cũng tốt…chứ có mẹ anh ở nhà em ngại lắm… _Em mà ngại ai…ngại thì em đã ko đến đây rùi…hihi…thôi em vào fòng anh chơi đi,anh lấy nước cho…em uống j… _Cho em 1 ly cam vắt…hoặc nước chanh dây cũng được… _Chu…tưởng nhà anh là quán giải khát ah…đào đâu ra mấy cái đó…Nhà anh chỉ có nước lọc thôi…em có uống ko??? _Xì…vậy mà hỏi người ta muốn uống j… _Ý anh là em muốn uống nước lọc bình thường hay nước đá…hihi… _Uhm…vậy cho em ly nước đá ấy…nhanh lên…khát quá…. _Từ từ…vô fòng ngồi đợi đi…khách mà dám đòi hỏi ah… Tôi đập xong ly nước đá,tính bưng ra cho em thì thấy em đang chăm chú nhìn vào màn hình lap của tôi…thôi chết mịa con rồi…hồi nãy chạy ra mà quên tắt máy…chỉ bấm pause thôi…kiểu j em chả thấy…lật đật chạy vào giật cái máy…thôi xong…fim đang chạy ngay khúc ‘gay cấn’ mới đau chứ…tôi xấu hổ tắt máy rồi nhìn em thăm dò…thấy em đang bụm miệng cười rúc rích: _Hehe…bắt quả tang chồng em hen…mẹ đi vắng là ở nhà mở fim sex lên coi… _Đâu…đâu có…fim sex j…(tôi chống chế)…tại hồi nãy đang chat…thằng bạn nó gửi cho bộ fim…kêu hay lắm...anh ko biết nên tò mò coi thử…tính tắt thì em tới chứ bộ… _Thôi đi anh ơi…chứ cuộn giấy vệ sinh để trên giường làm j (em cầm cuộn giấy lên hơu hơu)…xem thì nhận đi…em có fải mẹ anh đâu mà lo…con trai ai chả thế…hihi _Đã…đã bảo không phải mà…cuộn giấy để đó vì anh bị sổ mũi nên lấy lau thôi…(nhục quá ^.^)…anh coi mấy cái fim này làm j… Mặc dù tôi giải thích hết lời nhưng em vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt cười đểu…tay thì bụm miệng cười rúc rích khiến mặt tôi cứ nóng cả lên…nhục ơi là nhục…ko biết có bạn nào đã từng rơi vào hoàn cảnh tôi chưa…bị người iu bắt quả tang đang coi fim sex…mịa…giá mặt đất nứt ra cái lỗ chắc tôi chui xuống đó mà núp cho rồi…hix hix… _Thôi…anh ko cần thanh minh làm j…hihi…em có nói j đâu mà lo…đó là chuyện bình thường của tụi con trai mà…anh mà ko coi em mới cho là chuyện lạ đó…hihi Tôi vẫn cuối gầm mặt ko dám nhìn em…cứ như là 1 đứa bé bị mẹ bắt quả tang khi đang ăn vụng bánh vậy…xấu hổ quá……em kéo tôi lại ngồi xuống bên cạnh,tay bắt đầu vuốt ve ‘thằng nhỏ’… _Ôi…sao xem fim mà nó vẫn mềm xèo vậy nè…hihi…bị dọa sợ quá phải ko…hihi…thương nè…thương nè…tội chưa… Em bắt đầu làm công việc gần như là quen thuộc với em,bj…tôi thầm nghĩ: ‘thôi có người thật ở đây rồi,cần j phải tự mình quay tay nữa nhỉ…chiến thôi…^.^…’ Chúng tôi make love với nhau cả buổi trưa,xong lăn ra ngủ lun vì mệt quá,khỏi ăn trưa lun…đến tầm 3,4h chiều mới dậy nổi…câu đầu tiên em nói là: _Thôi chắc mẹ anh sắp về rồi…em cũng phải về thôi… _Từ từ đã…ở đến sáng mai về lun…hihi… _Thôi…mẹ anh về rồi la chết…em ko mún mẹ có ấn tượng xấu về em… _Hihi…giỡn thôi…em cứ ở đến mai đi…mẹ với em gái anh đi ăn giỗ nhà nội rồi…chắc fải đến tối mai mới về được… _Thật ko…sao ko nói sớm…hihi…làm hồi nãy cứ lo đang ấy thì mẹ về đột ngột chắc chết quá… _Chu…cũng biết sợ hả…mẹ thấy thì sao chứ…chẳng lẽ mẹ đuổi anh ra khỏi nhà ah?? _Ai biết được…mà yên tâm…mẹ mà đuổi thì anh tới nhà em ở…em thừa sức nuôi anh…hihi… _Thôi…anh ko thix sống bám vào fụ nữ…con trai là fải tự mình làm mọi thứ…ko thể ỷ lại vào ai cả… _Uhm…chồng em rất là có ý chí đó…hihi…(bỗng nhiên em nhìn xuống bụng mình xoa xoa mấy cái và nói)…con nghe papa nói hay ko…sau này mẹ con mình yên tâm nằm chơi ko cũng có người lo đầy đủ…hihi…mẹ con mình sướng hen… Tôi giật mình,kéo tay em lại hỏi… _Em…em nói j thế….con nào…papa nào… _Thì papa là anh nè…con là đứa đang nằm trong bụng em nè…hihi… _Hả…em nói j…ý em là sao…đừng nói là em có…có…nha… _Có thì sao…bộ anh không muốn có con ah…sao nhìn mặt anh tái mét vậy…Trời…em đùa hay là thật vậy…ko phải chứ…có con nghĩa là làm cha sao…ko thể được…còn quá sớm để làm chuyện này…trước giờ quan hệ tôi ko bao giờ mang bcs cả…tôi chỉ dặn em uống thuốc ngừa thai thôi…trời ơi…mẹ mà biết thì chắc giết tôi chết mất…chúng tôi chưa có j trong tay thì làm sao bảo đảm được tương lai 2 đứa,chưa kể nếu đứa bé này có mặt…nó có thể hủy hoại tương lai của cả 2…ko thể để chuyện này xảy ra được…. _Sao nhìn anh run lẩy bẩy vậy…toát cả mồ hôi hột lun nè…hay là…(em nheo mắt nhìn tôi nghi ngờ)…hay là anh ko mún chịu trách nhiệm…??? _Ơ…anh ko…anh…(tôi ấp úng)…anh… Chợt…em thở dài và mỉm cười…đúng hơn là 1 nụ cười buồn bã…tay em vuốt lên má tôi… _Thôi…em đùa đấy…ko có đâu…anh yên tâm…em có uống thuốc mà… Nghe em nói vậy,tôi thở phào nhẹ nhõm…phù…nhưng vẫn phải hỏi lại cho chắc chắn: _Có…có thật ko…em ko có con đúng ko… _Uhm…anh yên tâm…mà cho dù có…em cũng ko bắt anh chịu trách nhiệm đâu…anh ko phải lo…em thừa sức lo cho con 1 mình…(giọng em có vẻ trách móc) Tôi bình tĩnh lại,vội kéo em vào lòng an ủi: _Vợ này…nghe anh nói đây…ko phải anh sợ chịu trách nhiệm j cả…anh cũng muốn chúng ta sau này sẽ có những đứa con xinh đẹp như em vậy…nhưng mà ko phải bây giờ em ah…bây giờ chúng ta vẫn còn đi học…tương lai chúng ta còn chưa bảo đảm thì làm sao lo mấy đứa nhỏ được…đợi khi anh có công việc ổn định…anh sẽ cưới em và em sẽ sinh cho anh 1 tiểu đội để anh làm huấn luyện viên bóng đá hen… Em vẫn yên lặng ko nói j cả,chỉ có tiếng thở dài,phả hơi nóng vào ngực tôi…ko biết em đang nghỉ j nhỉ…chắc ko phải đang suy nghĩ đặt tên cho mấy đứa con sau này chứ…hihi…mà thật sự…tôi đang bối rối…tôi yêu em…yêu em vô cùng nhưng quả thật…tôi ko muốn cưới em…ko phải là bây giờ…tôi là 1 người có tham vọng rất lớn…tôi ko mún bị trói buộc vào chuyện ja đình quá sớm…tôi muốn mình fair có chỗ đứng thật vững vàng trong xã hội mới dám mơ đến chuyện đó… Em ở lại nhà tôi cả ngày trời…chúng tôi như cặp vợ chồng mới cưới quấn quýt bên nhau,em nấu mì trong khi tôi ngồi coi thời sự…thật là hạnh phúc và bình yên…giá giây phút ấy cứ kéo dài mãi thì tốt biết chừng nào…nhưng cơn giông bão lun kéo tới khi bầu trời trong xanh nhất…sáng hôm ấy,khi tôi và em ngồi trên bộ sô-fa quen thuộc,vừa ăn bánh vừa coi fim IRIS thì có tiếng người gõ cửa bên ngoài…cộc…cộc…em vội bật dậy khỏi lòng tôi,nghe ngóng: _Hình như có ai gõ cửa đó…hay là mẹ anh về… _Sao về sớm thế nhỉ…chắc không phải đâu…hum qua mẹ dặn chiều ra đón mẹ mà…chắc là ông bảo vệ lên ghi số nước đấy…hum qua ko lên chắc giờ lên ghi ấy mà… _Uhm…mong là thế…anh ra mở cửa đi… Tôi chạy ra ngoài mở cửa…nhưng than ôi…ko phải là ông bảo vệ già dưới chung cư…1 bóng hình con gái quen thuộc đang cười thật tươi với tôi….1 nụ cười khiến tôi chết lặng… _Ơ…Uyên…sao…Uyên…. _Sao trăng j…mấy bữa nay lặn ở đâu mà ko liên lạc được vậy…Uyên gọi mấy cuộc mà sao Long ko bắc máy..nghĩ có chuyện j nên tới xem thử nè…sao ko mở cửa ra để Uyên vào…hihi… Tôi vội bình tĩnh lại…ko được..phải hành động nhanh thôi…kéo cánh cửa lại..tôi nắm tay Uyên đẩy ra ngoài: _Ah…uhm…chúng ta ra đây nói chuyện cho thoáng…hihi… _Ủa…có mẹ Long trong nhà ah…ko sao…để Uyên vô chào cô 1 tiếng… _Ah…ko cần đâu…ra đây…mẹ Long đang ngủ…khỏi chào cũng được… _(bỗng)…ai vậy anh??...(Quyên kéo cửa ló đầu ra)… Trời…chui ra đây làm j vậy nè….cuối cùng thì giây phút 2 người gặp nhau cũng đến…nhưng nó quá đột ngột khiến tôi rối hết cả lên…cả 2 người quay lại nhìn tôi ngo ngác…tiếp theo thì tôi chẳng nhớ rõ nữa…chỉ biết sau đó 3 người cùng ngồi trong phòng khách nói chuyện…không khí im lặng ngột ngạt bao trùm lấy căn phòng nhỏ bé…tôi như phạm nhân chỉ biết cúi đầu im lặng chờ ai nữ quan tòa fán xét…Quyên là người chủ động bầu không khí ấy: _Chắc bạn là Uyên nhỉ…??? _Uhm…mình tên Uyên…sao bạn biết…mà bạn là??? (Uyên nhìn tôi dò xét,tôi thì chỉ biết im lặng) Nhưng tôi ko ngờ…và ko như tôi vẫn nghĩ Quyên sẽ vạch trần tôi…nhưng không…em lại cư xử 1 cách bất ngờ: _Ah…mình là Quyên…là em họ của anh Long…nhưng mà cùng tuổi nhau đó…mình ở Bình Dương…hè được ba mẹ cho vào Nha Trang chơi ấy mà…. Tôi trố mắt nhìn Quyên ko hiểu…em họ là sao…em có ý j đây…??? _Oh…vậy ah?? (nhưng ánh mắt của Uyên nhìn tôi tỏ vẻ ko tin vào điều đó) Làm sao mà tin được chứ…cho dù có là em họ cũng chẳng thể thoải mái ăn mặc như thế được…các bạn biết rồi đấy,em có thói quen ko mặc áo lót khi ở nhà,mà chiếc quần thì ngắn ngang chiếc sịp…hix… _Anh Long kể nhiều về chị Uyên lắm đó… _Ủa…vậy ah…kể j thế…chắc toàn kể xấu nhỉ??? _Ah…làm j có…anh ấy toàn khen chị thôi…xinh xắn nè…học jỏi nè…lại còn hiền nữa…(mỗi lần nói em lại liếc tôi một cái đầy mỉa mai) _Oh…vậy ah…hihi…anh ấy nổ thôi chứ mình cũng bình thường mà… _Dạ vâng…em cũng thấy thế (axc…con nhỏ này)…mà chẳng biết sao anh ấy mê chị lắm…em đây mà ảnh còn chẳng thèm quan tâm mà…(em vẫn ko thôi liếc tôi bằng ánh mắt hình viên đạn) _Ah…thôi…(bây giờ tôi mới lên tiếng)…giờ Long có việc bận tí…Uyên về trước đi…có j tối Long gọi sau hen… _Từ từ đã anh…em chưa ‘tâm sự’ xong với Uyên mà… _(trời…em mún j đây)…thôi…để bữa khác…anh cho 2 người tâm sự 1 ngày lun…em quên là lát nữa fải đi đón mẹ anh ah…để bữa sau hen…(tôi nhìn Quyên bằng ánh mắt van nài)… _Vậy thôi…có j 2 đứa mình nói chuyện sau hen… _Uhm…tạm biệt Quyên hen… Tuy hơi khó hiểu vì hành động của tôi nhưng Uyên cũng đứng dậy ra về…trước khi ra khỏi cổng…Quyên còn cố với theo 1 câu: _Uyên yên tâm…mình sẽ nhắc anh ấy tối nay gọi điện cho Uyên…hihi… (Axc…lạy hồn) Trong thang máy,cả 2 đứa đều im lặng,hình như Uyên có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng cứ đưa mắt lên nhìn tôi,miệng mấp máy rồi lại thôi…tôi cũng ko mún giải thích j…vì có lẽ càng giải thích thì mối nghi ngờ của Uyên càng tăng thêm mà thôi…nhìn bóng Uyên lái xe vụt đi..tôi thở nhẹ 1 cái…phù…rắc rối này đi rồi nhưng vẫn còn rắc rối lớn hơn đang chờ tôi trên kia…hix…cứu con với…vừa đóng cửa lại đã thấy em ngồi hầm hầm trong nhà chờ sẵn: _Vợ cả về rồi hả chồng…sao chồng ko đưa vợ cả về tận nhà lun chứ…sao để chị ấy về 1 mình thế??? (em mát mẻ) _Vợ..vợ cả j…ăn nói linh tinh…anh chỉ có mình em thôi mà… _Thôi đi…anh nghĩ j mà em không biết ah…sướng hen…có cô vợ cả xinh đẹp thế cơ mà… _Thôi…để anh giải thích…anh…anh… _Ko cần đâu…(em ngắt lời)…chở em về khách sạn để em xếp đồ…tối nay lên xe về rồi… _Hả…tối nay sao….sao em ko nói j với anh vậy…?? _Tính nói hồi nãy…mà bận tiếp chuyện với vợ cả nên ko có thời gian nói… _Thôi…anh lạy em…đừng dùng mấy cái từ như ‘vợ cả’ hay ‘vợ 2’ j nữa… _Dạ…em ko dám… Mặc dù tôi cố năn nỉ nhưng em vẫn quyết về…chở em trên đường mà ko dám hó hé câu nào…gợi chuyện thì em chỉ yên lặng làm tôi nản vô cùng…đã vậy lâu lâu em còn ngân nga câu hát…: “la lá la…tại sao tôi nỡ…..giết người tôi yêu…là lá la”…khiến tôi lạnh hết cả sống lưng …chờ em xếp xong mớ đồ vào vali,chở em đi ăn bún sứa rồi ra xe lun…em đi chuyến 8h30…xếp vali dưới ngăn chứa hành lí…tôi nắm tay em thật chặt: _Hãy tin anh…anh có lỗi với em…nhưng mà anh yêu em thật lòng mà… _Anh im đi…bi giờ em ko mún nghe j cả…anh làm sao thì làm…đừng để dây dưa mệt lắm… _Anh biết rồi…xin em cho anh thêm 1 cơ hội…anh ko muốn mất em đâu…anh hứa…anh… Em choàng tay lên ôm tôi vào lòng,ngả đầu lên vai tôi…chà..có vẻ em đã xiêu rùi..hihi…con gái dù ngoài mặt tỏ ra mạnh mẽ đến đâu nhưng thật ra bên trong họ lại yếu đuối lắm…chỉ cần tỏ ra biết lỗi là em xiêu lòng liền…nhưng ko…tiếng của em rít lên bên tai tôi,khiến tôi rợn cả tóc gáy: _Chồng iu của em…em sẽ ko để anh rời xa em đâu…yên tâm…em sẽ ko buông tha cho anh dễ dàng như vậy đâu…nếu có phải xuống địa ngục,em vẫn sẽ dắt tay anh đi cùng…yên tâm đi hen…hihi… Em hôn chụt lên má tôi rồi quay bước lên xe để mặc tôi há hốc mồm nhìn theo…tôi muốn chạy lên kéo em lại nhưng sao chân tôi cứ như chôn chặt dưới đất…nhìn chiếc xe lao đi trong màn đêm…tim tôi như thắt lại…cảm giác rất lạ tràn ngập trong tôi…vừa lo lắng lại vui mừng…vừa sợ hãi nhưng cũng thích thú…nói sao nhỉ…ah đúng rồi….cảm giác lẫn lộn… ( Hãy truy cập :http://truyensex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất Suốt đêm hum đó…tôi gọi cho em mấy lần nhưng ko được,em tắt máy…có lẽ em ko mún nghe bất cứ lời nói nào của tôi lúc này….có lẽ em cũng cần phải suy nghĩ…những ngày sau đó…khi đi chơi với Uyên,tôi ko tài nào thôi nhớ tới Quyên…nhớ tới hình ảnh che mắt mỗi khi xem fim kinh dị,nhớ đến thói quen uống nước bằng 2 ống hút của em,nhớ tiếng cười rúc rích như chú chim sẻ,nhớ đến đôi mắt to tròn như căng ra khiến tôi gần như gục ngã…tại sao vậy nhỉ…tôi có yêu Quyên thật ko…tôi lúc nào cũng nghĩ rằng đó chỉ là sự chiếm hữu 1 cô gái đẹp của bất cứ thằng đàn ông nào…nhưng ko…sao nó mãnh liệt đến như vậy…vậy còn Uyên thì sao…chẳng lẽ tôi ko yêu cô ấy??...ko…tôi hiểu rồi…Uyên chỉ là 1 quá khứ dai dẳng cứ mãi ám ảnh tôi khiến tôi ko thể dứt ra được…tôi cứ mún luyến tiếc mãi mà ko chịu buông tay...vậy thì…người con gái thật sự mà tôi yêu là Quyên…chắc chắn là vậy…tôi ko thể để mất em được…sau 3 ngày kể từ khi em đi,tôi mới nhận ra điều đó…ko thể chịu hơn được nữa…tôi mua vé vào Sài Gòn sớm hơn dự định…tôi phải giữ lấy tình yêu đích thực của mình…mẹ tôi cứ thắc mắc sao tôi lại đòi vào lại đột ngột vậy…nhưng mẹ ơi…sao mẹ hiểu được con trai mẹ chứ…con fải đi thôi…fải kéo cô gái con yêu vào lòng,hôn cô ấy và xin lỗi cô ấy thật nhiều…con ko thể mất cô ấy được mẹ ơi…trước giờ lên xe 30 phút,khi tôi viết những dòng cm cho các bạn…tôi cũng đã gửi đi tin nhắn cho Uyên: “Chúng ta tạm thời ko gặp nhau 1 thời gian hen…Long muốn suy nghĩ về 1 số chuyện…khi nào thông suốt Long sẽ gọi lại cho Uyên”…tin nhắn gửi đi và 5 phút sau,Uyên gọi lại cho tôi,nhưng tôi ko bắt máy,điện thoại rung báo 5 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn: “ Có chuyện j vậy…Long nói thế là có ý j…Long đang ở đâu…Uyên muốn gặp Long”…lại thêm mấy cuộc gọi tới nữa…tôi buồn bã tắt máy nhìn vào bầu trời đêm…xin lỗi Uyên…tạm biệt Uyên…tạm biệt biển thân yêu…đi vội quá…ko tạm biệt bạn được biển ah…mong bạn hãy chăm sóc cho những người mà tôi yêu thương ở đây hen….cảm ơn biển nhiều lắm…. Chuyến xe lao vun vút trong màn đêm,chở trên xe sự mong ngóng của tôi dành cho Quyên…6h sáng…xe đã có mặt Sài Gòn…chụp vội gói hành lí từ tay tài xế,tôi lạo vội lên tuyến xe bus sang quận 2…tôi phải tới fòng trọ của em càng nhanh càng tốt…tôi ko thể nào chờ thêm 1 phút giây nào nữa…Reng…reng…tôi bấm chiếc chuông cửa ngôi biệt thự…5 phút sau,1 con nhỏ trạc tuổi tôi ra mở cửa: _Bạn…tìm ai?? _Ơ…mình tìm Quyên…cho hỏi…có… Con nhỏ nhìn tôi từ đầu đến chân…chắc con nhỏ này nghĩ tôi như thằng nhà quê với đống hành lí lỉnh kỉnh… _Ah…uhm…Quyên hả…nó ở trong đó đấy…bạn vào đi…biết fòng của nó ko?? _Uhm…mình biết…cảm ơn bạn… Tôi kéo chiếc vali xềnh xệch tới fòng em..gõ cửa…1 phút…2 phút…cộc cộc… _Nghe rồi…chờ tí đi…(giọng em vang lên bên trong) Thêm 1 phút nữa…cánh cửa mở ra…hình như em vừa mới gội đầu xong…tóc vẫn còn ướt…đôi mắt em mở to,ngạc nhiên: _Ơ…anh…anh vô lại lúc nào thế…(nhìn đống hành lí phía sau tôi)…mới vô ah??? _Uhm….anh… _Thôi…vào đây đi…nói sau! Tôi theo em vào fòng,trong lòng ngổn ngang suy nghĩ…ko biết nên nói j với em bây giờ nhỉ…ngồi xuống chiếc đệm,đón ly nước mát lạnh từ em,uống 1 ngụm lớn… _Ko phải anh nói đến 15 mới vào lại sao??...Sao lại vô sớm thế…ko sợ vợ cả giận ah?? (đến lúc này mà em còn mát mẻ như thế sao??) Ko để em nói nữa…tôi chồm tới ôm em thật chặt…em bất ngờ nhưng cũng giảy nảy đẩy tôi ra: _Bỏ ra…ôm cái j…tôi ghét anh…bỏ tôi ra không tôi la lên bi giờ… _Xin em…hãy để cho anh được ôm em thật chặt…dù cho đây là lần cuối…nhưng xin đừng đẩy anh ra…mấy ngày vừa rồi anh đã suy nghĩ thật nhiều…anh có lỗi với em nhiều lắm…anh phải trả cho em cho đến hết kiếp này…bấy lâu nay anh luôn hoài nghi…phải chăng trái tim anh yêu 1 lúc 2 người con gái…anh đã rất đau khổ về việc đó…nhưng anh biết em còn đau hơn anh gấp 100 ngàn lần…nhưng bây giờ anh biết rồi…biết rồi…người anh thật sự yêu thương chỉ có em mà thôi…Uyên đã là quá khứ rồi…anh sẽ nói thật với Uyên mọi chuyện và chấm dứt hoàn toàn với cô ấy…chỉ xin em cho anh được 1 lần nữa yêu em mà thôi… _Anh ngốc lắm…anh ko những phải trả cho em kiếp này mà còn kiếp sau nữa…huhu…em cũng lun tự hỏi…em yêu anh như vậy…ko biết trong lòng anh em và Uyên ai lớn hơn…khi thấy Uyên xuất hiện ở nhà anh…hức…anh biết em tức giận thế nào ko…em tức vì anh vẫn còn qua lại với nó 1 nhẽ…em càng tức vì không bao giờ anh nói yêu em hết…huhu… _Vậy thì em nghe cho rõ đây : Anh yêu em…anh yêu em…em nghe rõ ko…??? _Uhm…em biết sớm muộn anh cũng phải nói ra thôi…anh có biết em thèm được nghe 3 chữ này lâu lắm rồi ko?? _Anh biết…anh xin lỗi vì anh biết mà không làm thỏa lòng em…3 từ “anh yêu em” quá khó để nói ngay…anh cứ phân vân mãi ko biết anh thích em hay là yêu em nữa…nhưng bây giờ không cần thiết nữa rồi…yêu hay là thích…hay đơn giản chỉ là sự ấn tượng…anh ko cần fải giải thích vì trong lòng anh biết thế nào là vấn vương…lần đầu tiên anh mới thật sự biết thế nào là yêu 1 người…là yêu hết tất cả mọi thứ,từ ánh mắt đến nụ cười,là những cử chỉ nhỏ nhất thôi,là đêm nằm mơ về em,mở mắt ra cũng chỉ thấy em…là cảm giác đợi chờ,là lo lắng khi em giận dỗi…và những cái đầu tiên đó là do em mang đến cho anh…bây giờ em muốn nói ‘anh yêu em’ bao nhiêu lần cũng được… _Uhm…em tin điều đó… Nụ hôn nồng say chúng tôi trao nhau vội vàng,thấm đẫm nước mắt của em và tiếng nấc lên của tôi…tôi hiểu…tôi phải bảo vệ người con gái tôi đang ôm đây…tôi đã dứt khoát hơn sư phụ SM của tôi khi đứng giữa 2 người con gái…quyết định của tôi cũng có 1 fần ảnh hưởng từ các cm của các bạn…rất nhiều bạn đã khuyên tôi nên có những quyết định dứt khoát để không làm tổn thương 2 người con gái…tuy có chút tiếc nuối nhưng tôi sẽ không hối hận vì những j đã quyết định…”đối với thế giới này em là 1 ai đó…nhưng đối với 1 ai đó…thì em lại là cả thế giới này”…và tôi sẽ bảo vệ cái thế giới bé nhỏ của tôi… Tôi nghĩ rằng chap này đã là chap cuối của câu chuyện…vì rồng nhỏ đã tìm được công chúa đích thực của mình…tôi cũng muốn 1 kết thúc có hậu cho câu chuyện này…nhưng có vẻ đã quá sớm để nói điều đó…cách đây 2 ngày,tôi nhận được 1 cuộc điện thoại từ Quyên,thông báo cho tôi 1 tin tức khiến tay chân tôi như tê liệt: _Alô…anh hả…anh đang ở đâu vậy?? _Uhm…anh đang ở trên trường có chút việc…có j ko em? _Ah…chiều nay anh có rảnh ko? _Uhm…rảnh…có j ko em…mún đi chơi ha? _Ah…uhm…chiều nay ghé nhà em ăn cơm hen… _Uhm…anh cũng tính ghé qua nhà em ăn ké bữa cơm nè…hihi… _Ah…ko phải là phòng trọ của em…mà là…mà là…nhà của em…ở Bình Dương… _Hả…em nói j cơ…tới nhà ba mẹ em ăn cơm ấy ah…?? _Uhm…ba của em…muốn gặp anh… _J…em đùa ah…ba em muốn gặp anh sao???...có chuyện j vậy?? _Ah…em xin lỗi…về chuyện đó…ba mẹ em muốn nói chuyện với anh… _Chuyện đó…là chuyện j…chuyện của anh và em quen nhau ấy ah?? _Chuyện đó…nghiêm trọng hơn…anh phải đi cùng em thôi…thôi em cúp máy đây…chiều gặp em nói rõ hơn… _Alô…chuyện j mà nghiêm trọng…alô…alô…tút…tút…
Tags:
Truyện người lớn